Em muốn vùi mình trong chiếc chăn ấm như để trốn chạy khỏi không gian lạnh lẽo, cô độc. Xem thêm: Stt trời trở lạnh. 18. Hôm nay, em một mình lang thang trên phố, đi qua những con đường mưa đan hơi lạnh… nhớ về anh… thèm một vòng ôm… thèm một hơi ấm cho lần sau cuối Trời lạnh, ra quán súp cứ kêu một bát thật to, thật đầy, ăn vèo cái là hết Súp gà không cầu kỳ như mấy món súp của người Tây. Thịt gà xé mỏng, nấm cắt sợi, thêm một thứ không thể thiếu là ngô ngọt, tất cả cho vào nấu trong bột năng để có được bát súp đặc sánh. Dấu hiệu nhận biết nổi mề đay do lạnh Ở những người có cơ địa nhạy cảm, khi làn da có tiếp xúc trực tiếp với không khí hoặc nước lạnh sẽ là cơ hội để khởi phát bệnh mề đay. Hai triệu chứng đặc trưng và thường gặp nhất khi bị nổi mề đay là nổi sẩn và ngứa ngáy, Thông thường, tình trạng này chỉ kéo dài từ vài phút cho đến vài giờ rồi tự thuyên giảm. Rồi thêm ít ruốc mặn, ít quẩy giòn thả vào bát nữa là bá cháy. Bánh đúc nóng Trời ơi hỡi ơi những kẻ đam mê bánh đúc, thời khắc để chúng ta ăn bánh đúc nóng tuyệt nhất trong năm đã đến rồi. Thử tưởng tượng đi, bát bánh đúc dẻo quẹo chan ngập nước với đầy những thịt băm mộc nhĩ, rau thơm, hành khô thơm lừng Mùa đông khiến chất lượng không khí trở nên tệ hơn! Hiện tại đang là thời điểm giao mùa, nên ở khu vực Bắc Bộ thường xuất hiện sương mù vào sáng sớm, cộng thêm thời tiết không có mưa, độ ẩm không khí thấp, ban ngày trời nắng, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm cao, do môi trường đô thị nhiều Khi trời lạnh, độ ẩm thấp cùng gió mạnh sẽ khiến lớp dầu tự nhiên biến mất, gây tình trạng khô da, là nguy cơ dễ nổi mề đay. Trong mùa đông, những trường hợp mắc chàm, rosacea, viêm da, dị ứng, hen suyễn sẽ có nguy cơ bị nổi mề đay cao hơn hẳn những người Trời trở lạnh rồi, lòng em cũng lạnh lẽo quá anh ạ. Mặc dù em đã chôn chặt những ký ức về anh nhưng thật sự em không thể ngăn nổi được nó mỗi khi gió mùa về. 10. Đông đến em thờ ơ với mọi thứ, em chẳng buồn, chẳng vui, cũng chẳng biết nhớ và quên cả cách yêu thương. 11. vQ8OTB. Hà Nội lạnh rồi anh biết không? Tác giả Minh Tân * * *​ Hôm nay, chiều đông sớm như năm nào, gió vẫn lạnh trên phố quen, anh có thấy cảnh vật như xưa, món ăn vị cũ nhưng cảm xúc em đã khác không anh? Em lại đi qua từng con phố cũ nhưng không còn buồn rầu trong vô hồn mà biết trân quý hơn những ký ức về anh, em biết ở nơi xa anh vẫn mong ngày em như thế! Hà Nội, lạnh rồi anh biết không? Buổi sáng tỉnh giấc, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa kêu vang khắp căn phòng vắng, em giật mình lùi lại trước làn gió ùa vào, cảm giác không còn se lạnh của mùa thu hôm nào, đôi vai em khẽ nhún lên, co mình theo làn gió. Mùa đông lại về hả anh? Em cảm nhận điều đó rõ nét hơn trên từng cung đường quanh co đến công ty, những tiếng suýt xoa hay tham thở của chị đồng nghiệp "Hôm qua vẫn còn nắng vậy mà nay gió lạnh đã tràn về nhanh thật". Em biết Một mùa đông nữa đã về! Anh có biết không? Hôm nay, em không còn tấm áo mỏng manh để chờ ai đó khoác áo ấm cho mình và gõ đầu rồi nhẹ nhàng hỏi "Bớt lạnh chưa ngốc" nhưng sao không thể giúp lòng em ấm áp hơn, không thể khỏa lấp đi khoảng chống anh để lại nơi đây. Em của ngày nào là một cô bé ngốc ngếch đã luôn được anh che trở trước gió đông lạnh giá. Nhớ những buổi sớm, anh đến nhà gọi em tỉnh giấc, kiên nhẫn chờ một con bé lề mề dưới tiết trời gió mùa và rồi em núp sau lưng anh trên đoạn đường dài. Anh không quên nhắc em Đút tay vào áo anh cho đỡ lạnh, chắc anh vẫn nhớ tay em sẽ tím lên khi lạnh mà. Ngày trời đổ mưa bất chợt, anh vất vả đội cả trời mưa mang áo cho em, nhưng không hề một lời than thở, trách mắng đứa hậu đậu là em. Anh chỉ lo em làm việc mệt mỏi cả ngày lại phải đợi lâu.. lúc đó tim em thắt lại anh à! Trái với sự ngốc ngếch hậu đậu của em, anh thông minh, mạnh mẽ, kèm chút hài hước nhưng không thiếu sự chững chạc. Có bao điều so sánh về chúng ta nhưng anh luôn biết cách trấn an em. Mùa đông như một phép màu, đưa em gặp được anh, rồi chúng ta yêu nhau, cùng nhau đi qua bao cảm xúc. Gió đông mang anh đến bên em thật bất trợt và rồi cũng mang anh rời xa em như thế. Chiều mưa hôm ấy buồn đến lạ, em có cảm giác vô định và xa xăm. Khi điện thoại reo lên và đầu dây bên kia với giọng nói cùng tiếng nấc "Nam bị tai nạn, con đến bệnh viện ngay đi" – như một tiếng sét ngang tai. Tai em ù đi, không thể tin vào những gì nghe được nhưng đôi chân lao nhanh ra cửa, bầu trời như tối sầm lại trong mắt. Mưa trở nên dữ dội đến đáng sợ, em lao đi trong mưa cùng đôi mắt cay xè vì mưa hòa nước mắt. Suốt quãng đường là bao điều cầu nguyện.. Rồi anh trước mặt em là bông băng khắp chán cùng hơi thở thật chậm cùng đôi mắt nhắm chặt. Em gọi anh nhưng anh đâu có trả lời em chứ, mà vẫn là sự im lặng đến vô vọng. Bàn tay anh dần không còn nắm chặt và rồi lạnh lùng buông tay em. Em đã bật khóc trong đau đớn nhưng không thể kéo anh trở lại. Sau khi anh đi, em mới biết rằng anh đã gọi tên em trong cơn mê và gắng ngượng để ngặp em rồi ra đi trong thanh thản. Mỗi câu từ bác nói đã khắc ghi trong tâm trí em mãi anh à! Những ngày không anh, cuộc sống trở nên thật tệ với em. Anh đi bỏ mặc em một mình với cuốc sống đầy chông gai này. Anh biết em sẽ ra sao khi không có anh ở bên che chở nhưng anh vẫn nhẫn tâm rời xa em là sao? Nước mắt luôn trực trào mỗi khi em tỉnh giấc. Những con phố luôn có hình bóng anh, giọng nói anh, nước mắt em rơi theo từng bước chân vô định dẫn về chốn ta từng qua. Mỗi mùa đông về mang theo những ký ức cùng anh, đánh thức nỗi nhớ mà em ngỡ đã quên anh à! Tuy không còn là giọt nước mắt đến cạn khô hay dòng suy nghĩ tiêu cực nhưng mỗi khi ngang qua nơi lưu dấu chân anh em lại miên man buồn. Đã từng cố quên đi những ký ức về anh, nhưng làm sao quên khi mà em đã nhớ, có chăng là cảm xúc đã khác mỗi khi nhớ lại. Hôm nay, chiều đông sớm như năm nào, gió vẫn lạnh trên phố quen, anh có thấy cảnh vật như xưa, món ăn vị cũ nhưng cảm xúc em đã khác không anh? Em lại đi qua từng con phố cũ nhưng không còn buồn rầu trong vô hồn mà biết trân quý hơn những ký ức về anh, em biết ở nơi xa anh vẫn mong ngày em như thế! Ngày mai nắng sẽ lên, em tỉnh giấc cùng niềm hi vọng về chân trời mới. Tia nắng sưởi ấm trái tim, em sẽ mở lòng mình đón nhận tình yêu mới. Ở nơi nào đó, mong anh luôn an yên và mỉm cười anh nhé! Nhờ gió gửi tới anh - người thương của quá khứ. Hết. Last edited by a moderator 16 Tháng mười hai 2019 hà nội truyện ngắn Những stt trời trở lạnh sẽ mang đến cho con người ta cảm giác giá lạnh và thật nhiều tâm trạng, cảm xúc khác nhau. Cái rét, cái lạnh của mùa đông khi trời trở lạnh làm cắt da,cắt thịt, thấm vào người khiến cho ai cũng phải khoác lên người hàng đống áo quần dày cộm, như quấn cả cái chăn bông trên người đông đến theo lẽ của tự nhiên, nhưng sao lòng cảm thấy buồn, cảm thấy trống rỗng, cảm thấy lo lắng, chính vì điều đó bạn cần đọc những stt gió lạnh đầu mùa để lòng mình cảm thấy ấm áp hơn. Hôm nay sẽ gửi tới các bạn tổng hợp những dòng stt lạnh cô đơn về đêm, những stt mùa đông yêu thương đầy ý nghĩa và hay nhất để các bạn tham khảo đọc những lúc thấy cô đơn những stt gió mùa về bạn sẽ cảm thấy những nỗi nhớ, ký ức của quá khứ ngày nào kéo nhau ùa về như hiện ngay trước mắt. Đông về sẽ mang lại cho con người ta những cảm giác cô đơn, hoài niệm, nếu bạn cũng đang trong hoàn cảnh này thì có thể chia sẻ lên trang cá nhận những cảm xúc của bản thân thông qua một số những stt về mùa đông của fa, những stt gió mùa về dưới đây nhé. 1. Mùa đông đến mang theo những kỉ niệm..đôi khi làm con ngừơi ta thấy sợ…nỗi sợ ăn sâu vào trong tâm trí….vây kín lấy con người..ko thể nào thoát ra được..!!! Mùa đông mang theo cái lạnh…Mùa đông đến thì lại đến giáng sinh… 2. Mùa đông! Có một kẻ khen mùa đông không lạnh… vì đã có ai trong vòng tay bao bọc. 3. Mùa đông lạnh nhưng rất lãng mạn, nắng của mùa đông yếu nhưng đủ ấm trai tim ai đó. Hãy yêu để gió bớt thổi, mưa bớt rơi và tâm hồn bớt đơn côi. 4. Đông về rồi, ra đường thì lạnh mà đi một mình cũng chán, tay lạnh không có người nắm, áo mỏng manh không có người ôm. Đi mua cái bánh nhìn quanh quán toàn bàn ngồi hai. 5. Mùa Đông đến mà sao em không lạnh, vì có anh đến bên cạnh em rồi. 6. Chiều nay, đi làm về, vì không mang thêm áo ấm nên trời trở lạnh đột ngột đã khiến em cảm nhận rõ nhất hơi lạnh ngấm vào từng tế bào… em nhớ anh, nhớ anh da diết. Em úp kính mũ bảo hiểm xuống, để mặc cho cho hơi lạnh bủa vây, để mặc cho từng hạt mưa lớt phớt… vô thức vòng xe qua những con đường kỉ niệm để nỗi nhớ theo nước mắt nghẹn ngào! 7. Đừng lo cho em khi trời lại trở lạnh, cũng đừng nghĩ rằng em sẽ buồn vì cô đơn. Có những việc đâu phải cứ có tình yêu mới là hạnh phúc. Con gái yếu lòng chỉ phút chốc thôi, rồi lại mạnh mẽ tự mình vượt qua mọi chuyện giống như mùa đông, bất chợt vài ngày có nắng, bất chợt gió mùa về hong khô cả đám lá trước hiên nhà. 8. Mùa đông lạnh hay ấm do chúng ta cảm nhận. Anh cứ bình yên nơi ấy, như những ngày mùa thu đã qua, như những ngày mùa đông đang tới, bình yên ngắm nhìn cô gái nhỏ anh từng thương tự mình vượt qua mọi thương đau để mãi cười giữa lạnh giá. Yêu thương trước kia hãy cứ để mùa đông năm ấy giữ. 9. Bỗng thấy Hà Nội ngày trở gió mang đến chút gì đó hanh hao không phải của nắng cũng không phải của gió mà là của lòng người, của những vụng dại mới yêu… 10. Con phố tan tầm ngày chủ nhật buồn lặng lẽ khép mình co ro một góc, gió lạnh ùa về siết chặt nỗi nhớ… Hà Nội gọi gió về, gọi yêu thương vọng lại theo tiếng lá rơi xạc xào và gọi chùm hoa sữa gương mình nở muộn. Hà Nôi ngày trở gió, ai đó có lạnh không? 11. Thế nên đừng lo cho em khi trời lại trở lạnh, cũng đừng nghĩ rằng em sẽ buồn vì cô đơn. Có những việc đâu phải cứ có tình yêu mới là hạnh phúc. Con gái yếu lòng chỉ phút chốc thôi, rồi lại mạnh mẽ tự mình vượt qua mọi chuyện giống như mùa đông, bất chợt vài ngày có nắng, bất chợt gió mùa về hong khô cả đám lá trước hiên nhà. 12. Mỗi sáng thức dậy em đều tự nói với mình rằng, trời lạnh đấy, mặc ấm vào kẻo ốm. Mỗi tối đi ngủ em tự nhắc nhở bản thân rằng, phải nhớ đóng cửa sổ kẻo gió ùa vào mà viêm họng. Tự mình như thế mãi, thành quen. Một thói quen kỳ lạ, một thói quen mang tên không anh. 13. Anh à, bây giờ em trưởng thành theo cái cách của những người cô đơn. Bây giờ em chẳng còn sợ những ngày đông lạnh giá. Chúng thân thuộc với em quá, chi bằng cứ lạnh mãi như thế để em được lười biếng trong nỗi nhớ ẩn mình giữa vô vàn cảm xúc. Mọi chuyện không phải lúc nào cũng có lý do của nó, bởi nếu có thì ta đã tìm ra hướng giải quyết cho hợp lý. Xa nhau thì xa, cô đơn thì cô đơn, đừng trách mùa đông lạnh, đừng trách bởi tại trời mà không có duyên. 14. Em thích gọi mùa này là mùa lạnh, mùa của gió và những xam xám trên nền trời gợi nhớ. Em thích những sáng sớm đi đường nhìn dòng người hối hả, khăn áo đủ dày để giữ ấm, rồi trưa về nắng nôi như những buổi ban hè. Nhưng có lẽ nắng cũng chỉ còn sót lại chút ít ỏi như thế, để bây giờ rủ nhau đi trốn một thời gian. Hết nắng nóng rồi, hết những ngày trời dở dở ương ương hai mùa không rõ rệt. Trời lại trở lạnh. 15. Anh biết không, lạnh thì cô đơn lắm. Nhưng bản thân em chẳng dám cho mình cái quyền cô đơn mãi như vậy. Em tự tìm niềm vui ít ỏi giữa những thanh âm đời thường, giữa những ngày mà lạnh lẽo cheo leo trên từng góc phố, chơ vơ lẫn mình vào ồn ào tấp nập. 16. Gió mùa về. Lạnh quá. Mình ghét Hà Nội vì vậy, vì cứ mỗi góc phố, mỗi con đường, mỗi khoảnh khắc, lại khiến tim nhói đau… Ai đó nói vết thương lòng rồi cũng sẽ lành, nhưng cần bao nhiêu thời gian? Cần bao nhiêu khoảng cách? Cần bao nhiêu yêu thương khác để có thể lấp đầy? 17. Ngoài đường thành phố đã lên đèn, ngõ vắng buồn tênh, một mình em giữa chiều đông lạnh giá. Gió đông từng đợt kéo về, rì rào bên hiên nhà, lọt qua khe cửa kính va đập vào nhau. Em muốn vùi mình trong chiếc chăn ấm như để trốn chạy khỏi không gian lạnh lẽo, cô độc. 18. Hôm nay, em một mình lang thang trên phố, đi qua những con đường mưa đan hơi lạnh… nhớ về anh… thèm một vòng ôm… thèm một hơi ấm cho lần sau cuối. Em sẽ khóc nốt hôm nay, sẽ thèm nốt hôm nay, sẽ nhớ về anh nốt hôm nay thôi nhé… để anh được yên an khi quyết định rời xa. 19. Ngày trở lạnh, cái âm u ngấm vào da thịt, gió heo may từng cơn từng cơn sượt qua kẽ tóc, thoáng rùng mình, chợt ngoảnh lại nhìn những thứ đã qua. Thoáng chốc những chuyện xưa cũ lũ lượt kéo nhau về. 20. Hà Nội vắt mình sang thu chỉ sau một cơn mưa to như trút nước. Nghe cái lành lạnh hiu hiu phả vào da lúc quanh quẩn phố phường mà sướng đến lịm tim. Dù cho thi thoảng có giật mình vì chưa quen, cứ như thể đã từng chia xa cái mùa gió se này từ lâu lắm. 21. Em đến, ta bỗng yêu mùa đông rất lạ. Ta thích cảm giác từng cơn gió lạnh rợn người ùa vào vạt áo, tay run run mồi thuốc dạo phố vào mỗi buổi chiều. Em đến, ta yên bình, vui vẻ, phố cũng lặng lẽ và yên ả hơn, không ồn ào như trước. 22. Lối vắng chòng chành giấc mộng yêu đương, gió đông sang rải khắp phố phường, tháng 12 ngập ngừng theo những bước chân lạc nhịp… Khói thuốc đêm nay bận cõng những tâm tư nên phải chối từ lời mời của gió, nhờ vậy mà những nỗi niềm đã hóa thành thơ. 23. Chắc đã là không của riêng ai, tháng mười một ghé qua với những con gió héo hon rụng giữa lòng em và Huế. Tôi đã hẹn bao mùa quỳ rợp lối về, nay đâu đó trên những con ngõ nơi tôi không biết dã quỳ đã nở hay chưa? Không biết có vàng tươi và nhớ chăng một lời hứa cũ?. 24. Thực tình chẳng muốn vậy đâu, có trách thì phải trách tháng 11 sang làm con người ta lạnh lòng nhiều quá, trách những cơn gió tháng 11 kia sao cứ về đây cuốn hết kỷ niệm phai màu…. 25. Phố vẫn mơ màng giấc ngủ đầu đông. Em ơi, gió ngọt lịm và trời xanh trong, rất lạ! Gió hát trên những nhành cây không lá, để tôi kể em nghe về một thành phố ven sông khắc khoải giao mùa, nhưng yên ả, giọt nắng hồng ngập ngừng tìm về đôi mắt xanh xanh…. 26. Cứ mỗi độ đông về, cái lạnh lại bắt đầu len lỏi trong từng góc phố, từng con đường nhỏ thân quen, từng trái tim đang thổn thức vì một người. Mùa đông mang đến cho ta thật nhiều cảm xúc. 27. Cái lạnh của mùa đông khiến lòng người tái tê. Tiếng gió vi vu, cuộn trào trong những cơn bão lòng càng làm thêm cô quạnh cái rét đầu đông. Mùa thu, mùa đổ lá đi qua, đổ vào lòng người bao nhớ thương vụng về nhưng da diết, đổ vào mắt ai cả trời chiều bình yên. 28. Anh thừa biết em sợ lạnh, anh cũng biết rõ em sẽ khổ sở thế nào mỗi khi mùa đông đến vậy mà mùa đông sắp tới anh bỏ em mà đi. Em tự hỏi tại sao anh không ở cạnh em thêm chút nữa, chỉ một chút nữa thôi cùng em trải qua mùa đông này. 29. Đã bao mùa đi qua, em từng ước sẽ có một người cùng em chung bước trên con mùa đường mùa đông lạnh giá. Em ước có một bàn tay sẽ đan cài vào một bàn tay, một cái ôm thật chặt để thỏa bao nỗi mong chờ, em ước có một người vì em mà nhẫn nại… Nhưng tiếc rằng,cuộc đời có mấy khi đủ vẹn nguyên cho những giấc. Em lại trở về với thực tại nơi em, mọi thứ hanh hao vỡ vụn. 30. Mùa đông! Mùa của những cơn gió lạnh, nhưng lại là cái cớ để con người ta cảm thấy cần gần nhau hơn. Mùa đông cũng là mùa của những chàng trai đem hơi ấm của bờ vai để trao gửi yêu thương, mùa của những cô gái đan dệt sợi len làm nên áo ấm. 31. Những ngày này, những ngày cuối tháng mười với những loài gió mạnh mẽ xô vào lòng phố cái lạnh đầu mùa duyên dáng, những con nắng cũng mãnh liệt hơn, ấm áp hơn, chẳng khác chi chiếc hôn của ông mặt trời chớm hạ. 32. Chiều nay, trời cao nguyên gió lộng, nắng trong, bầu trời xanh thơ không gợn một bóng mây ở tận cuối chân trời tít tắp nhưng lòng tôi thì lại ủ đầy men say của thuở tình đầu. Bao năm rồi không biết có nhớ nhau? Dã quỳ kia liệu có một lần thấy mình cô đơn, mong manh trước nắng? Tôi về đây kiếm tìm nỗi nhớ mơ hồ, đâu đó xa xôi là bóng dáng của một nàng thiếu nữ tóc quá bờ vai, đứng một mình, có phải cũng đứng chờ ai?! 33. Em thấy lòng mình lạnh lẽo giữa những ồn ã đời thường, thấy mình chơ vơ khi nhìn quanh quẩn vẫn chẳng có lấy một bàn tay xòe ra cho em nắm. Hình như là em sợ, em sợ mùa đông sẽ giá buốt thêm đôi chút, em sợ dự báo ngày mai không khí lạnh tăng cường. 34. Hóa ra em cũng biết ghen tức với hạnh phúc của kẻ khác, nhất là lúc này. Em quen lắm cái sự cô độc giữa mùa lạnh, em cũng chẳng buồn ngó nghiêng nhìn trời mưa hay xanh xám, vì dù thế nào em vẫn sẽ phải đi một mình. Đi một mình đấy, anh biết không? 35. Có những khi mùa đông mang lại cho ta những nhớ nhung của ngày nào, một cơn gió lạnh cũng làm trái tim em yếu mền hơn. Em đã từng rất thích mùa đông vì mùa đông ấy có anh, còn bây giờ em gét mùa đông vì anh không còn ở bên em. 36. Mùa này nỗi nhớ phiêu linh, lòng người như có gió lùa trôi không hạn định. Nắng lang thang hoang hoải lạc đường tìm riêng hạnh phúc, để lại con phố bơ vơ, để lại phố vắng thẫn thờ với cái tiết trời mây đan kín lối, lạnh run run gõ nhịp ân tình, người lặng thinh mơ về một ngày nắng ấm trời xanh. 37. Mùa này mây gió gọi mưa, thu ngập ngừng không dám ghé qua vì những hàng cây vẫn còn xanh lá. Mùa này thương nhớ xa xôi, người vẫn chưa dám quên người vì những ân tình còn tha thiết quá… 38. Thu đi qua, mọi vật dường như thay đổi, lá cây chuyển màu và rụng rơi, lá bàng chuyển màu đỏ xinh tươi nhẹ nhàng theo con gió ùa lả lơi bay phương nào. Cơn gió mùa đông khiến ta thoáng rùng mình và chợt nhận ra mùa đông đã đến tự bao giờ. 39. Khoảng cách có lẽ không thể đo bằng đoạn đường, xa xôi nhất là ở nơi đôi tim đã nhạt nhòa kỷ niệm, lạnh lẽo đâu phải ở những cơn gió mùa đông? Nó có thể ở giữa buổi trưa hè khi lòng ta trống rỗng… 40. Mùa đông có lẽ là mùa mang lại cho ta nhiều cảm xúc nhất trong các mùa. Mùa đông sẽ trở nên ấm áp hơn khi ta tìm thấy một nửa cho riêng ta, nhưng mùa đông cũng sẽ lạnh lẽo hơn đối với những tâm hồn cô đơn. 41. Đôi khi mùa đông mang cái lạnh về làm em nhớ anh, muốn có anh bên cạnh, chỉ cần ngồi sau xe, cho tay vào túi áo anh ôm nhẹ từ phía sau và thủ thỉ câu nói hay về mùa đông và đấy chính là mùa yêu thương của chúng ta. 42. Một chút không khí se lạnh, một chút mong manh giọt sương mùa đông cũng đủ làm ta chạnh lòng để quay về một miền kí ức nào đó, nó được gọi là nỗi nhớ. Một bài thơ mùa đông tình yêu, một bài thơ buồn mùa đông cũng đủ làm ta thêm nhớ những miền xa xôi. 43. Mùa đông chẳng nói gì, mùa đông lạnh lẽ đến bất chợt làm con tim cũng bồi hồi ngẩn ngơ nuối tiếc vì những điều đã qua. 44. Mùa đông tuy lạnh, nhưng cũng không lạnh bằng lòng người, một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi có thể hóa đau thương, nhưng có khi ẩn giấu sau nụ cười là hàng ngàn giọt nước lặng lẽ rơi giữa đêm khuya. Đời là vậy luôn luôn có mặt khác của nó… 45. Tôi đã nghe mùa đông đang về…gió bắt đầu lạnh. Bước đi một mình tôi không còn buồn như ngày xưa và nước mắt không dễ dàng mà trào ra nữa. Nhưng có điều lạnh và mùa đông năm nay rất cô đơn. Với bài viết trên đây, mong rằng nó sẽ giúp bạn có thêm nhiều stt trời trở lạnh để đăng lên trang cá nhân trong những ngày gió lạnh, để nhận được sự quan tâm theo dõi của những người xung quanh mình. Nếu bạn đang buồn vì một chuyện gì đó trong cái rét đông này thì hãy viết nên những stt mùa đông ngắn để giải tỏa tâm trạng mình ngay lúc này. Cảm ơn bạn đã quan tâm đến bài viết của chúng tôi, nếu thấy bài viết này hay và ý nghĩa thì đừng quên chia sẻ để bạn bè mình cùng tham khảo nhé. Chúc bạn luôn vui vẻ, mạnh khỏe và hạnh phúc hơn nữa trong cuộc sống! Anh có biết em đang nhớ anh Trong cái lạnh mùa Đông tê tái Gió ngoài kia vẫn còn thổi mãi Để rèm buông tóc liễu thẩn thờ Em nhớ anh trong mỗi câu thơ Mỗi chiều xuống nghẹn ngào nỗi nhớ Em nhớ anh trong từng nhịp thở Bồi hồi cánh nhạn gởi về anh ! Phố phường ồn ào. Hạnh phúc đông đúc. Có những cái ôm thật chặt nơi đường phố, có những cái nắm tay thật chặt nơi vỉa hè. Em cười. Ngây ngốc tưởng tượng rằng sẽ có một ngày anh đứng ngay sau em, mắng mỏ em cái tội không chịu mặc ấm, lôi tay em để vào trong túi áo anh. Những Stt níu kéo người yêu khiến người ấy không thể không quay lạiAnh có biết không, em nhớ về anh Đợi chờ mùa Thu nhạt nhòa ánh nắng Và như thế Đông sang bắng lặng Nỗi nhớ dù buồn nhưng vui được nhớ anh! Trái tim mùa Đông không cần đốt lửa Tự sưởi mình bằng ngọn lửa của niềm tin Gió ngoài kia có thổi thế miên man Em lại nhớ anh ấm tình yêu con tim nhỏ! Em lê bước chân thật chậm, dường như mùa đông sắp đến, gió lùa ngang mái tóc mây bồng bềnh trong gió. Em thấy cái lạnh của mùa đông đang cắt vào da thịt mình, trái tim yếu mềm này đang đau lắm anh ra em cũng biết ghen tức với hạnh phúc của kẻ khác, nhất là lúc này. Em quen lắm cái sự cô độc giữa mùa lạnh, em cũng chẳng buồn ngó nghiêng nhìn trời mưa hay xanh xám, vì dù thế nào em vẫn sẽ phải đi một mình. Đi một mình đấy, anh biết không? Những Stt thay tiếng khóc cho tình yêu khiến ai cũng đau lòngMùa về rồi, mọi thứ lại chập chờn những cảm xúc không gọi nổi thành tên. Gói ghém nhớ thương trong lớp áo khoác mỏng, trái tim khẽ khàng hát một bản nhạc buồn tênh “gió mùa đông bắc se lạnh, chút lá thu vàng đã rụng, chiều nay cũng bỏ ta đi…” Anh có nhớ em không- câu hỏi ngu ngơ anh nhỉ. Tất nhiên sẽ có mà, em biết thế mà, chắc bây giờ anh nhớ con bé hay nhõng nhẽo với anh phải không? Mùa đông năm nay lạnh lắm. Em tủi thân lắm anh à. Em ích kỷ muốn giữ anh ở miết bên em. Em cần anh ở cạnh lúc này và mãi như thế Em đã đón một mùa đông ấp áp hơn bao giờ hết, vì em biết rằng, anh luôn ở cạnh em dù khoảng cách có xa cách mấy. Em sẽ không còn thấy lạnh mỗi khi đông về và cô đơn khi không có anh nữa. Anh đủ ấm để sưởi ấm trái tim em, anh đủ nồng nàn để làm xua đi những cơn gió đang lùa vào tay em. Phải chăng mùa đông là cái mà đã đưa 2 con người đến với hạnh phúc, và cũng chính nó đã chia cắt tình cảm đôi ta? Những Stt buồn sâu thẳm về sự ngộ nhận trong tình yêuCái lạnh se se của mùa đông khiến người ta hoài niệm về một vùng quá vãng do thời tiết gọi về. Gần gũi rồi chia xa cũng là quy luật muôn đời của tình yêu, ban đầu biết nhau và cảm mến ta đã hiểu gì hết về nhau, có chăng chỉ là vóc dáng và hình thức gợi cảm, chiếc bánh vẽ đẹp bởi mầu sắc Em lạc vào nỗi nhớ mang tên anh. Trời càng lạnh, con người càng thích trùm lên mình chiếc áo màu cô đơn. Đâu đó giữa thành phố này có một người đợi anh trở lại, cũng chỉ là đợi trong nỗi nhớ lạ lùng nhớ nụ cười lúc nào cũng ấm áp, nhớ đôi tay luôn nắm chặt tay em, nhớ cái cách anh quàng khăn ân cần. Đơn giản là lạc vào miền nhớ anh để thấy hao gầy một thứ tình xưa cũ, em giật mình khi thấy bóng quen. Là ám ảnh, là chẳng thể nào quên anh. Mỗi đông về, chuyện xưa như giọt nước Đọng thành băng bám chặt trái tim côi Từng ngày buồn, đông qua theo đông trước Bỏ lại rong rêu, vết tích của đời . Cứ mỗi đông về, tôi lại chợt nhớ người xưa, những giọt nước như muốn đóng thành những giọt băng tuyết cô đơn, chôn chặt mối tình dang dở. Người đến rồi lại ra đi bỏ lại hàng thông giày lặng im buồn sướt mướt. Có ai còn nhớ, ngày Noel năm ấy, tiếng chuông reo vang, lời thánh ca văng vẳng đâu đây và cả góc phố xưa buồn. Những kỷ niệm đó chợt ùa về, cảnh đó nhưng người xưa đâu? Chẳng còn kẻ đón người đưa, chẳng còn bàn tay ấy, mái tóc mềm, chiếc áo thân thương, … Lời kết Mùa đông! Có một người khen mùa đông không lạnh… vì đã có ai trong vòng tay bao người khác cũng thở dài không lạnh vì nước mắt kia nóng hổi tuôn trào .Mùa đông mang đến cho chúng ta thật nhiều cảm xúc, và nhiều hơn cả là những nỗi nhớ thiết tha về một tình yêu trong cuộc đời. Translation API About MyMemory Computer translationTrying to learn how to translate from the human translation examples. Vietnamese English Info English Human contributions From professional translators, enterprises, web pages and freely available translation repositories. Add a translation Vietnamese English Info Vietnamese trời trở lạnh mà. English your hand's so cold. - russell Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Vietnamese cosette, trời trở lạnh rồi! English cosette, it's turned so cold Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Vietnamese bắt đầu ngày mai trời trở lạnh rồi! English it's going to get cold starting tomorrow! Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Vietnamese tôi đang độc thân thì trời bỗng trở lạnh English i was single when it suddenly got cold. Last Update 2022-12-03 Usage Frequency 1 Quality Reference Vietnamese hai hôm nay trời trở lạnh, mẹ có lạnh không? English it gets cold these couple days. do you feel cold? Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese trời đang trở lạnh đấy, cầm lấy đi mua ít quần áo đi English it's getting cold, get some clothes Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese - em đã hỏi anh không nghĩ họ đã về seoul trời trở lạnh rồi English - l asked someone i don´t think they´re back in seoul lt´s getting cold at night Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese bóng tối kéo dài, và mọi người mong mặt trời trở lại. English as the dark days drag on, everybody yearns for the sun to come back. Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese Ôi trời, trở lại khu phố cũ dễ chịu biết bao nhiêu! English my, how nice to be in the old quarter! Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese bố có thể đến thăm con vào lúc thời tiết trở lạnh ở new jersey. English you could come visit me in the wintertime when it's really cold in jersey. Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese bầu trời trở nên âm u và mưa đổ xuống quanh chúng tôi như thác lũ. English the sky became darkened and rain plummeted around us in a sudden deluge. Last Update 2010-05-11 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese tôi ghét cái thực tế là trời trở nên mát mẻ hơn với bọn da đen vào những ngày này. English i hate the fact it's cool to be black these days. Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese với người inuit ở saattut, greenland, mặt trời trở lại báo hiệu sự bắt đầu của mùa săn bắn. English for the inuit of saattut, greenland, the sun's return marks the beginning of their hunting calendar. Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese là ngày những người ngoại đạo cổ xưa thờ mặt trời, khi mặt trời trở lại... và đó cũng là thời điểm tuyệt vời cho chúa giáng sinh. English it's the pagan celebration of the unconquered sun. it also makes a handy date for the birth of christ. Last Update 2016-10-27 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese vả, luật pháp chỉ là bóng của sự tốt lành ngày sau, không có hình thật của các vật, nên không bao giờ cậy tế lễ mỗi năm hằng dâng như vậy, mà khiến kẻ đến gần ức chúa trời trở nên trọn lành được. English for the law having a shadow of good things to come, and not the very image of the things, can never with those sacrifices which they offered year by year continually make the comers thereunto perfect. Last Update 2012-05-06 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese nhơn đó, ngài phải chịu làm giống như anh em mình trong mọi sự, hầu cho đối với ức chúa trời, trở nên thầy tế lễ thượng phẩm, hay thương xót và trung tín, đặng đền tội cho chúng dân. English wherefore in all things it behoved him to be made like unto his brethren, that he might be a merciful and faithful high priest in things pertaining to god, to make reconciliation for the sins of the people. Last Update 2012-05-06 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Vietnamese khi tiên tri già, là người đã khiến người của ức chúa trời trở bước lại, nghe điều ấy, bèn nói rằng Ấy là người của ức chúa trời đã phản nghịch lời của ức giê-hô-va. bởi vậy cho nên ức giê-hô-va đã phó người cho sư tử phân xé và giết đi, y như lời ức giê-hô-va đã phán. English and when the prophet that brought him back from the way heard thereof, he said, it is the man of god, who was disobedient unto the word of the lord therefore the lord hath delivered him unto the lion, which hath torn him, and slain him, according to the word of the lord, which he spake unto him. Last Update 2012-05-06 Usage Frequency 1 Quality Reference Anonymous Get a better translation with 7,317,700,292 human contributions Users are now asking for help We use cookies to enhance your experience. By continuing to visit this site you agree to our use of cookies. Learn more. OK Cứ mỗi dịp trời trở lạnh ta lại quay cuồng trong nỗi nhớ hanh hao. Trời lạnh cứ việc lạnh, người ta yêu nhau cứ việc yêu nhau, sao phải đoái hoài để mà nhung nhớ? Em nhớ đến mùa đông năm trước, có vòng tay anh ôm em thật chặt, nép vào lòng anh, cảm nhận hơi ấm cơ thể anh… hóa ra, em đang cần lắm một vòng ôm!Em thích gọi mùa này là mùa lạnh, mùa của gió và những xam xám trên nền trời gợi nhớ. Em thích những sáng sớm đi đường nhìn dòng người hối hả, khăn áo đủ dày để giữ ấm, rồi trưa về nắng nôi như những buổi ban hè. Hết nắng nóng rồi, hết những ngày trời dở dở ương ương hai mùa không rõ rệt. Trời lại trở status hay về mùa đông đến cùng những cơn gió lạnh tê táiChiều nay, đi làm về, vì không mang thêm áo ấm nên trời trở lạnh đột ngột đã khiến em cảm nhận rõ nhất hơi lạnh ngấm vào từng tế bào… em nhớ anh, nhớ anh da diết. Em úp kính mũ bảo hiểm xuống, để mặc cho cho hơi lạnh bủa vây, để mặc cho từng hạt mưa lớt phớt… vô thức vòng xe qua những con đường kỉ niệm để nỗi nhớ theo nước mắt nghẹn ngào!Đừng lo cho em khi trời lại trở lạnh, cũng đừng nghĩ rằng em sẽ buồn vì cô đơn. Có những việc đâu phải cứ có tình yêu mới là hạnh phúc. Con gái yếu lòng chỉ phút chốc thôi, rồi lại mạnh mẽ tự mình vượt qua mọi chuyện giống như mùa đông, bất chợt vài ngày có nắng, bất chợt gió mùa về hong khô cả đám lá trước hiên đông lạnh hay ấm do chúng ta cảm nhận. Anh cứ bình yên nơi ấy, như những ngày mùa thu đã qua, như những ngày mùa đông đang tới, bình yên ngắm nhìn cô gái nhỏ anh từng thương tự mình vượt qua mọi thương đau để mãi cười giữa lạnh giá. Yêu thương trước kia hãy cứ để mùa đông năm ấy thấy Hà Nội ngày trở gió mang đến chút gì đó hanh hao không phải của nắng cũng không phải của gió mà là của lòng người, của những vụng dại mới yêu…Con phố tan tầm ngày chủ nhật buồn lặng lẽ khép mình co ro một góc, gió lạnh ùa về siết chặt nỗi nhớ… Hà Nội gọi gió về, gọi yêu thương vọng lại theo tiếng lá rơi xạc xào và gọi chùm hoa sữa gương mình nở muộn. Hà Nôi ngày trở gió, ai đó có lạnh không?Tự nhắc bản thân mình đông sắp đến rồi, cái lành lạnh đầu mùa mơ hồ như con gái chớm yêu. Ừ thấy lạnh vì gió lùa tê tái nhưng vẫn thấy ấm vì trái tim chẳng còn khép kín được nữa… Gió về, ai đó có lạnh không?Gió mùa quá. Mình ghét Hà Nội vì vậy, vì cứ mỗi góc phố, mỗi con đường, mỗi khoảnh khắc, lại khiến tim nhói đau... Ai đó nói vết thương lòng rồi cũng sẽ lành, nhưng cần bao nhiêu thời gian? Cần bao nhiêu khoảng cách? Cần bao nhiêu yêu thương khác để có thể lấp đầy?Ngoài đường thành phố đã lên đèn, ngõ vắng buồn tênh, một mình em giữa chiều đông lạnh giá. Gió đông từng đợt kéo về, rì rào bên hiên nhà, lọt qua khe cửa kính va đập vào nhau. Em muốn vùi mình trong chiếc chăn ấm như để trốn chạy khỏi không gian lạnh lẽo, cô nay, em một mình lang thang trên phố, đi qua những con đường mưa đan hơi lạnh… nhớ về anh… thèm một vòng ôm… thèm một hơi ấm cho lần sau cuối. Em sẽ khóc nốt hôm nay, sẽ thèm nốt hôm nay, sẽ nhớ về anh nốt hôm nay thôi nhé… để anh được yên an khi quyết định rời xa. Ngày trở lạnh, cái âm u ngấm vào da thịt, gió heo may từng cơn từng cơn sượt qua kẽ tóc, thoáng rùng mình, chợt ngoảnh lại nhìn những thứ đã qua. Thoáng chốc những chuyện xưa cũ lũ lượt kéo nhau Nội vắt mình sang thu chỉ sau một cơn mưa to như trút nước. Nghe cái lành lạnh hiu hiu phả vào da lúc quanh quẩn phố phường mà sướng đến lịm tim. Dù cho thi thoảng có giật mình vì chưa quen, cứ như thể đã từng chia xa cái mùa gió se này từ lâu chỉ cần anh ở đây, ở ngay cạnh em, dù lúc phố xá xôn xao hay lúc tiếng ồn ào của đám đông đã ngớt. Chỉ cần vậy đó…Trời lạnh rồi, anh muốn nắm tay rồi bước tiếp không?Cứ mỗi độ đông về, cái lạnh lại bắt đầu len lỏi trong từng góc phố, từng con đường nhỏ thân quen, từng trái tim đang thổn thức vì một người. Mùa đông mang đến cho ta thật nhiều cảm lạnh của mùa đông khiến lòng người tái tê. Tiếng gió vi vu, cuộn trào trong những cơn bão lòng càng làm thêm cô quạnh cái rét đầu đông. Mùa thu, mùa đổ lá đi qua, đổ vào lòng người bao nhớ thương vụng về nhưng da diết, đổ vào mắt ai cả trời chiều bình bao mùa đi qua, em từng ước sẽ có một người cùng em chung bước trên con mùa đường mùa đông lạnh giá. Em ước có một bàn tay sẽ đan cài vào một bàn tay, một cái ôm thật chặt để thỏa bao nỗi mong chờ, em ước có một người vì em mà nhẫn nại... Nhưng tiếc rằng,cuộc đời có mấy khi đủ vẹn nguyên cho những giấc. Em lại trở về với thực tại nơi em, mọi thứ hanh hao vỡ đông! Mùa của những cơn gió lạnh, nhưng lại là cái cớ để con người ta cảm thấy cần gần nhau hơn. Mùa đông cũng là mùa của những chàng trai đem hơi ấm của bờ vai để trao gửi yêu thương, mùa của những cô gái đan dệt sợi len làm nên áo Stt tâm trạng nhất về mùa đông – Nỗi suy tư cất giấuAnh thừa biết em sợ lạnh, anh cũng biết rõ em sẽ khổ sở thế nào mỗi khi mùa đông đến vậy mà mùa đông sắp tới anh bỏ em mà đi. Em tự hỏi tại sao anh không ở cạnh em thêm chút nữa, chỉ một chút nữa thôi cùng em trải qua mùa đông thấy lòng mình lạnh lẽo giữa những ồn ã đời thường, thấy mình chơ vơ khi nhìn quanh quẩn vẫn chẳng có lấy một bàn tay xòe ra cho em nắm. Hình như là em sợ, em sợ mùa đông sẽ giá buốt thêm đôi chút, em sợ dự báo ngày mai không khí lạnh tăng dòng Stt buồn sâu thẳm “mùa đông lạnh hay anh vô tình”Hóa ra em cũng biết ghen tức với hạnh phúc của kẻ khác, nhất là lúc này. Em quen lắm cái sự cô độc giữa mùa lạnh, em cũng chẳng buồn ngó nghiêng nhìn trời mưa hay xanh xám, vì dù thế nào em vẫn sẽ phải đi một mình. Đi một mình đấy, anh biết không?Lời kết Cũng đến lúc trời trở lạnh rồi, mọi thứ lại chập chờn những cảm xúc không gọi nổi thành tên. Gói ghém nhớ thương trong lớp áo khoác mỏng, trái tim khẽ khàng hát một bản nhạc buồn tênh “gió mùa đông bắc se lạnh, chút lá thu vàng đã rụng, chiều nay cũng bỏ ta đi…”

trời trở lạnh rồi anh có biết không